Truyện Quỷ Y Thập Tam của tác giả Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt kể về Lăng Giáng Hồng là thiếu cung chủ Minh Phượng cung.Mẫu thân của nàng là một phữ nữ có đảm lược có thủ đoạn, tàn nhẫn cùng lãnh khốc. Nàng cũng được dạy dỗ giống hệt như thế, học theo lời mẫu thân, không thể tin tưởng bất kì
Đến năm 6 tuổi gặp được nàng ấy, người đã đem nàng về nuôi, dạy nàng cách sống như một con người. Sau đó nàng âm thầm được Huyền Minh chữa khỏi bệnh, nhận nàng làm đệ tử truyền thụ võ nghệ và y thuật cao minh, hơn nữa còn truyền luôn cho nàng chức chưởng môn Quỷ Y môn. Nàng lấy danh Quỷ Y Thập Tam để hành tẩu trên giang hồ.
Đọc truyện Quỷ Y Thập Tam FULL miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
Quỷ hỏa thanh sắc bỗng nhiên nổi lên cao nửa trượng, cánh hoa bỉ ngạn bị bứt ra khỏi thân, bay tới tấp qua cửa sổ, như giọt máu phân tán khắp nơi. Chú văn trong miệng Diêm Quân càng lúc càng nhanh, càng lúc càng vang, âm tiết cổ quái tựa hồ tụ thành một dòng sông vô hình dội thẳng vào tai.
Ông nội Tô Mặc Nhiên là một lão giáo sư, bà nội là bác sỹ trung y, vào niên đại này người như vậy dễ dàng bị phê đấu nhất. Hai cụ vẫn khiêm tốn núp ở trong nhà, nhưng vẫn không tránh thoát, khoảng thời gian trước vẫn bị bắt, khi phê đấu bà nội Tô bất hạnh bỏ mình, ông nội Tô tức giận công tâm sau khi an bài cho Tô Mặc Nhiên xong cũng qua đời.
cây hòe tinh sờ một chút tóc của ta, "tiếu tiếu a, giết quỷ rất đơn giản, đặc biệt là sắc 1 quỷ loại này cấp thấp quỷ, quỷ là sợ người, huống chi ngươi lại bị lão hòa thượng đích xá lợi châu mở thiên nhãn, hoàn toàn có thể thấy quỷ kia, giết nó quá dễ dàng, bất kể là kiếm gỗ đào, hay lại là máu chó, hoặc là ngươi đầu lưỡi ta của mình máu, cũng có …
6kSQ. "Ngoan..." Sắc mặt của Huyền Minh dịu đi."Lần này ta rời đi, thầm nghĩ tìm một chỗ hẻo lánh bình yên mà sống, ngày sau sợ là không có cơ hội gặp nhi, lịch duyệt* của con còn thấp, ở lại Minh Phượng cung nơi thị phi này, ta sợ ngày sau con sẽ chịu vẫn là nên sớm rời đi, huống hồ y thuật của con, cũng cần đi ra ngoài lịch lãm một phen mới tốt, lý luận suông chỉ sợ vĩnh viễn không có tiến bộ..."* lịch duyệt = lịch lãm sự hiểu biết và kinh nghiệm trong việc đối nhân sử thế do từng trãi mà có được "Sư phụ...!Nhưng con luyến tiếc nơi này, luyến tiếc Giáng Hồng, luyến tiếc Dịch Dung tỷ tỷ các nàng..." "Lấy tuổi của con hiện tại đi ra ngoài cũng còn ta đi rồi, con lại ở nơi này chờ đợi thêm một hai năm hảo luyện võ công và y thuật ta đã dạy nhi, thế tục hiểm ác, vi sư lo lắng nhất đó là con không bảo vệ được mình." "Sư phụ, đồ nhi sẽ bảo vệ tốt chính mình...!Con biết người nào đối tốt với con, người nào đối với con không tốt..." Sở Phi lay lay tay lúc còn rất nhỏ, liền tham kiến ác nhân trông như thế nào mà khi dễ có những người tốt ở Minh Phượng cung này thiệt tình đối đãi nàng."Cũng thế, con đường của con, cũng phải chính con đi, Phi nhi, vi sư có một phong thơ, con lưu trữ đi, lúc rời đi Minh Phượng cung thì mở ra...!Phi nhi, môn hạ đệ tử của Quỷ Y môn ta, lúc nhập môn phái đều phải sửa lại tính danh nguyên bản của mình, dùng tên mới hành tẩu giang hồ, tình huống của con đặc thù, ngày đó ta không có cách nào khác thủ tên mới cho nay, con thủ một cái tên đi, hành tẩu giang hồ, không thể thời khắc đều bại lộ tên khai sinh của mình, nhất là vu y, hiểu chưa?" "Ân...!vậy con đây gọi là gì?" "Quỷ Y môn, từ trước dùng tên dược liệu thích hợp với tính nết của chính mình mà thủ tên, giống như ta, Huyền Minh đó là một vị thuốc lãnh, trị tâm nóng buồn bực, đó là bởi vì ta biết chính mình tính khí nóng nảy, không thể cảnh thị chính nhi, con thì sao? Thích vị thuốc thế nào?" Sở Phi lấy quỷ môn hạ cất giấu từ trong lòng ra "Con không biết, tùy ý lấy cho mình một cái đi." Sở Phi lẩm nhẩm trang sách, ai ngờ tay run lên, trực tiếp nhìn tới trang cuối cùng, trên đó viết Thập Tam, có độc, tuyệt mệnh, khó giải."Sư phụ, con gọi là Thập Tam đi, con cùng số này rất có duyên phận, hai tuyệt kỷ của Quỷ môn hạ đều cùng Thập Tam có quan hệ, con lại là chưởng môn thứ mười ba." Sở Phi cười nói."Phi nhi..." Huyền Minh cười khổ, cảm thấy đau đầu, Thập Tam là một loại kịch độc, trên đời không có giải dược, độc này bị viết ở trang cuối cùng của Quỷ môn hạ, chỉ có tám chữ, Thập Tam, có độc, tuyệt mệnh, khó lẽ thật sự là thiên ý? "Sư phụ tên này không tốt sao? Sau này, con chính là Quỷ Y Thập Tam?" Sở Phi hỏi."Phi nhi, con cũng biết trong Thiên Can Địa Chi, đơn vị lớn nhất cũng mới có Thập nhị, là đó toàn bộ trên sách...!trên cơ sở mà tính được, Thập Tam này, đó là một loại ngoại lệ mà người tính toán không nên độc khó giải cũng gọi là Thập Tam, nó là một con số không rõ, con làm sao tự chịu khổ?" "Nếu cho tự con lật đến, sư phụ, đó chính là duyên phận đi..." Sở Phi lơ đểnh."Có thể, thật là thiên ý đi..." Huyền Minh thở dài, nhìn sắc trời nói, "Ta đi rồi, chính con tự bảo trọng." Huyền Minh không nói tiếp nữa, ly khai Minh Phượng Phi nhìn thấy bóng lưng của Huyền Minh biến mất, cảm thấy thập phần mất mát, Lăng Giáng Hồng ly khai, Huyền Minh lại ly hồ những người mình thích đều từng bước từng bước ly khai, nếu như mình càng trở nên lợi hại, có phải hay không có thể làm cho bọn họ lưu lại đây? Đây là lần đầu tiên Sở Phi tự hỏi sự tình ngoài việc học tập...!Không cần mỗi ngày cùng Huyền Minh học tập, vừa mới bắt đầu Sở Phi rất không thói quen, mỗi đêm tới, thời gian cố định đều giật mình tỉnh lại, cuối cùng cũng hiểu được, Huyền Minh nói qua, tụ tán là duyên, không cưỡng cầu đó liền thừa dịp này, ở trong phòng ngồi thuyền luyện công, trong bất tri bất giác, nội lực tinh tiến đến mức chính Sở Phi cũng không thể nào lý có một loại cảm giác, thiên địa vạn vật, đều nắm giữ ở trong lồng ngực, xem thế gian biến hóa, lớn đến vũ trụ Hồng Hoang, nhỏ đến con kiến côn trùng, động tĩnh âm bất biến ứng vạn biến, tựa chính mình là một cái vũ trụ, diễn sinh vạn gian Sở Phi dốc lòng luyện võ cùng học y ngày một trôi qua nhanh hơn, Sở Phi đã đến độ tuổi cập kê, đứa trẻ ngày đó giờ đã sớm thành một cô gái nhẹ cho là những năm đẹp nhất trong đời của nữ tử."Phi nhi...!Ăn cơm đi." Dịch Mai chỉ chắc không có ở chuồng ngựa, thì nhất định sẽ tìm được Sở Phi ở chân năm nay, Sở Phi thường hay đi tới rừng cây ngày đó cùng Lăng Giáng Hồng cùng nhau nấu cơm dã ngoại, hoặc ở dưới bóng râm chợp mắt, ngủ nướng, hoặc là giống hiện tại, nhìn hồ nước trước mặt xuất này ngay trước mặt Sở Phi nhìn một vũng hồ nước xanh biếc trong núi ngẩn người lại, một đôi mắt sáng bóng giống như nước mùa xuân thật động lòng người, ý cười doanh doanh nhìn về hướng Dịch mặt trời xuyên thấu qua tầng tầng cành lá chiếu vào trên người Sở Phi, giống như độ lên cho nàng tầng bóng loáng, tinh tế trắng nõn da thịt lộ ra đỏ ửng tự nhiên, di động thúy lưu đan, thanh lệ tuyệt tục, xinh đẹp động lòng cả Dịch Mai cũng nhất thời trầm mê, thầm nghĩ Phi nhi là càng ngày càng đẹp, tục ngữ nói thật là tốt, nữ đại mười tám *, nhưng Sở Phi vừa mới mười lăm tuổi, cũng có tư sắc như vậy...!Người ta nói từ xưa hồng nhan bạc mệnh...!Dịch Mai lắc đầu, vì những suy nghĩ miên man của mình cảm thấy buồn cười.* con gái đẹp nhất ở tuổi 18 "Dịch Mai tỷ tỷ, sao tự mình lên núi tìm muội?" Sở Phi nhẹ nhàng bước đi, nhìn xung quanh."Cũng không phải vậy, hôm nay Dịch Dung trở về làm việc, lẩm bẩm nhắc đến ngươi, nên kêu tỷ đi trong núi tìm ngươi, nàng đã lâu không thấy ngươi." Dịch Mai thu hồi tâm thần."Di? một mình Dịch Dung tỷ tỷ trở về?" Sở Phi hơi thấy kỳ quái, Dịch Dung là thị nữ bên người Lăng Giáng Hồng, theo lý nên hầu hạ bên cạnh, có chân tay chạy việc đều là người bên ngoài làm."Biết muội lại nhớ thiếu cung chủ, ở Tiên giang nơi đó công việc bận rộn, nên không trở về, thiếu cung chủ để Dịch Dung tự mình trở về mang vài con ngựa tốt đi loại sức chịu đựng của chân ngựa phải thật là tốt..." Dịch Mai cùng Sở Phi vừa đi vừa nói, "Mấy năm nay, cung chủ đưa đàn ngựa tốt tới đều do muội tự mình chăm sóc, là càng ngày càng nghe lời, có tính thông thái, thật sự là làm cung chủ lập nhiều công lao thuần mã đâu." "Đó cũng là chuyện đương nhiên, cung chủ thu nhận và giúp đỡ muội, muội cũng phải làm việc gì đó có ít, huống hồ cùng con ngựa trao đổi, thật sự cũng không phải là gì việc khó, con ngựa đều có tính thông thái, chỉ cần người đối với nó hảo, nó nhất định trả lại gấp bội cho người." Sở Phi lay tay nói."Muội cũng đừng khiêm tốn, người bên ngoài huấn luyện cũng đâu cho ra ngựa được như quá Phi nhi, tỷ thật sự là tò mò, vì sao những con ngựa chưa thuần tính lại nghe lời nói của muội?" Cho dù là con ngựa dữ dằn cỡ nào, tới trong tay Sở Phi, cũng chỉ ai ya mà nghe lời."Bởi vì muội dụng tâm cùng chúng nó trao đổi nha" Sở Phi cười một tiếng, "Dịch Mai tỷ tỷ, mau mau xuống núi đi, muội muốn sớm nhìn thấy Dịch Dung tỷ tỷ." "Muội nha..." Dịch Mai cười nói."Nhé, hảo Phi nhi của tỷ, thật sự là càng ngày càng xinh xắn, đến mau cho tỷ tỷ ta cưng cưng." Dịch Dung thật xa liền hướng Sở Phi chạy tới, làm cho Sở Phi đỏ giọng "Dịch Dung tỷ tỷ, tỷ lại không có đứng đắn, thật không biết tại bên ngoài học xấu những gì trở về a." "Ha, Phi nhi, lâu rồi không gặp, nhưng thật ra miệng lưỡi của muội càng thêm bén nhọn..." Dịch Dung vỗ cái trán của Sở Phi, cũng nhịn không được, không nghĩ tới mới trước đây Sở Phi dính người như vậy, thật trưởng thành, ngược lại da mặt càng mỏng."Đây không phải là tỷ tỷ nói chuyện với muội không có đàng hoàng, rất giống đăng đồ tử bên ngoài..." Sở Phi chôn ở trong ngựa Dịch Dung cọ xát lại cọ, lại nói tiếp, nàng vẫn là cùng bốn người thị tỳ bên người Lăng Giáng Hồng ở chung ngày càng nhiều, càng thân cận."Đừng đều xừ ở cửa, mau đi bếp đều chuẩn bị đồ ăn rồi, chỉ chờ các ngươi qua nhập tiệc đâu." Dịch Mộng nhắc nhở nói hai vị đang ôn chuyện đến không coi ai ra gì này."Đi...!Phi nhi, đi ăn, đã lâu không cùng muội ngồi cùng bàn." Dịch Dung lôi kéo tay Sở Phi, liền nhắm thẳng hang ổ đồ ăn chạy bàn, Dịch Dung luôn luôn nói về những chuyện đã xảy ra ở Tiên giang, nguyên bản Thương Trưng Vũ tính toán tinh vi, thiếu chút nữa là bắt được tổ chức thần bí đối địch cùng Minh Phượng cung, nhưng tại năm đó, năm mà các nàng trở lại đã xảy ra một ít biến cố, tổ chức này đột nhiên trong vòng một đêm mai danh ẩn tích, một chút dấu vết đều tra không Trưng Vũ thực căm tức, chỉ bắt một ít cá tôm nhỏ, cùng hoàng đế bên kia cũng không đòi công việc này đã qua thật lâu, đều nhanh bị người quên hết, nhưng gần hai năm nay tổ chức này lại bắt đầu có hành cả bang phái lớn nhất trong giang hồ, Thanh Long bang cũng bị liên lụy nói đến bang phái trên giang hồ mà có thể làm cho Thương Trưng Vũ có điều kiêng kị, thì chính là Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước tứ đại bang phái, Thanh Long bang cầm đầu, liên hợp những bang phái lớn nhỏ khác, kết thành một cỗ thế lực, từ trước đến nay cùng Minh Phượng cung âm thầm phân cao thấp, cũng là nguyên nhân vì sao nhiều năm qua Minh Phượng cung luôn luôn không thể đem những bang phái lớn lớn nhỏ nhỏ trong giang hồ một lưới tóm chốn giang hồ khắp nơi đều là thế lực thoạt nhìn là năm bè bảy mảng, nhưng nếu có người tổ chức, cổ lực lượng kia tuyệt đối không thể khinh tộc cũng hiểu được rằng, chuyện giang hồ, giang hồ giải quyết, Minh Phượng cung thân ở giang hồ, là một tổ chức giúp hoàng gia làm việc, trách nhiệm cũng là không phải nặng bình chủ của Thanh Long bang là Tào Khôn, võ công của hắn không thấp hơn Thương Trưng Vũ, Thương Trưng Vũ thực kiêng kị người nữa hắn cũng không phải là người bình thường hữu dũng vô mưu*, ngược lại người này rất có thủ đoạn, Thanh Long bang ngoại trừ Bạch Hổ Bang, thì Huyền Vũ luôn luôn cùng hắn lui tới chặt chẽ, còn lại Chu Tước giúp cái hoạt động ngày thường, có thực lực ở nơi này, sẽ là chó dữ không sủa, thường thường cắn người vô cùng tàn nhẫn, Thương Trưng Vũ từ trước đến nay đối bốn bang phái này không dám khinh địch.* hữu dũng vô mưu có thực lực nhưng không có mưu trí gì Bang chủ Bạch Hổ Bang họ Lưu, gọi là Lưu Anh Đường, mặt ngoài thoạt nhìn giống tuấn tú thư sinh, hào hoa phong nhã, phong lưu phóng khoáng, nhưng có trong tay một thanh Tinh Cương làm Chiết Phiến, không biết đã giết biết bao anh hùng hào Anh Đường có một nữ nhi, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, thậm chí bị còn Lưu Anh Đường tính toán đưa vào trong cung, nhưng người này hồng nhan bạc mệnh, tráng niên mất nhân ở trước mặt Lưu Anh Đường, quyết định không dám nói tới chuyện thương tâm của hắn. Bang chủ Huyền Vũ là một đại hán lưng hùm vai gấu, tên là Tần Quảng Hạo, người này lực lớn vô cùng, bàn tay kiên cường như sắt, có thể tay không bẻ gãy Cương chủ Chu Tước là Tôn Mậu Nghĩa người ta gọi là bệnh thư sinh, lúc tuổi còn trẻ cùng người khác đánh nhau động võ bị thương tạng phủ, lưu thành gốc ngày cúi lưng, thần sắc đều đầy bệnh, ho khan không ngừng, nhưng thái độ làm người âm tàn giả dối, quỷ kế đa kế đối phó với Minh Phượng cung, hơn phân nửa là hắn ngầm trù cổ thế lực này có thể nói cấu kết khắng khít với nhau làm việc xấu, luôn luôn là Minh Phượng cung tâm phúc đại Phượng cung tuy có hoàng tộc làm chỗ dựa sau lưng, nhưng nhiều năm, quá mức xâm nhập vào việc triều chính, cũng bị hoàng đế đố kỵ, hai người chính là lợi dụng lẫn nhau và kềm chế nhau khá nhiều, nên mặt ngoài nhìn vào, Minh Phượng cung vô cùng thản nhiên, nhưng trên thực tế, quả thật là hai bên xem nhau là Trưng Vũ hiểu được, nếu sau này nàng diệt trừ tứ đại bang phái, sợ là Minh Phượng cung sẽ là đối tượng bị diệt trừ, người động thủ đúng là vị hoàng đế hiện diệt tứ đại bang phái, sớm hay muộn mình sẽ bị bọn hắn thâu tóm, đối với một đám như lang như hổ Phượng cung tuyệt đối là miếng thịt nên Thương Trưng Vũ một mặt muốn đối phó giang hồ, một mặt khác còn muốn phân ra thế lực khống chế việc trong triều, đem thế lực thẩm thấu các nơi trong triều, làm cho mình có chổ đứng vững vàng trong triều, sau này mới có thể không bị hoàng đế nhổ tận huống như vậy là lần đầu tiên Sở Phi nghe được, trong lòng cảm thán, khó trách Thương Trưng Vũ luôn một bộ dạng xa cách ngàn dậm, bộ dạng ăn nói có ý cục của Thương Trưng Vũ như vậy đúng là không thể không thời khắc bảo trì cảnh đến tương lai Lăng Giáng Hồng sẽ đón nhận vị trí của Thương Trưng Vũ đối mặt tất cả chuyện này, Sở Phi đã cảm thấy đau chính mình hiện tại, cũng thật sự là rất vô biết nuôi vài thớt ngựa nghe đó, Sở Phi quyết định, rời khỏi Minh Phượng cung, nàng muốn đi ra ngoài lịch lãm chính mình, làm chính mình trở nên mạnh mẻ, sau đó có thể đứng bên cạnh Lăng Giáng Hồng giúp nàng phân giả nói ra suy nghĩ của mình chuyện kể rằng cái chữ Thập Tam, thật đúng là kỳ quái, trừ bỏ ta văn vẻ thảo luận nhân tố, ngoài nghề thực chán ghét chữ Thập Tam, luôn cố ý tránh đi...!Nếu ngày 13, lại thứ sáu, liền bết bát CJ cười trộm, lúc chúng ta mắng chửi người, có phải hay không cũng thường thường mắng Thập Tam giờ?Vì sao không phải Thập nhị giờ, mười một giờ, mười bốn giờ???? = =.
Khi ánh dương dần dần ngã về chiều, sắc trời cũng từ từ chuyển sang màu đỏ thắm, bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện một tia sáng hồng chớp nhoáng xẹt sáng xuyên qua những đám mây chiếu thẳng vào một đạo quán vắng đường đi, một đội ngũ áp tiêu chỉnh tề đang lo lắng di chuyển trên ngũ này có khoảng mười bảy, mười tám mặt bọn họ nhiễm đầy phong trần và trên người bọn họ cũng lã chã đầy mồ lẽ hơn một tháng này, đến cả tắm bọn họ cũng chưa họ ngày đêm kiên trì cố gắng hết sức đi trong hơn một tháng người đầu lĩnh xoay người nói với một đám tiêu sư*" Lần này tiêu* không phải nhỏ, mặc dù cũng đã gần đến nơi nhưng đây cũng là thời điểm dễ dàng xảy ra biến cố người hãy tập trung một chút đi đến nơi trước khi mặt trời xuống núi, nhanh tiến hành!" "Dạ!" một đám tiêu sư đáp.*tiêu hàng hóa cần vận chuyển*tiêu sư người vận chuyển hàng hóa Con đường phía trước cổng thành là một con đường mòn nhỏ, chỉ mong không có chuyện gì xảy ra thì tốt cả mọi người đều biết chuyến áp tiêu lần này không giống với những lần là tiêu sư, bọn họ cũng không biết tiêu lần này rốt cuộc là cái gì, chỉ biết địa điểm cần áp tiêu đến mà cũng là quy tắc của việc áp tải tiêu, tiêu sư có ba điều cần phải kiêng nhất là kỵ hỏi trong túi tiêu là vật gì, thứ hai là kỵ cùng chủ nhân của tiêu tiếp xúc, thứ ba là kỵ đòi tiền thưởng trên áp tiêu xem đồ vật chính là chết, hai điều cố kỵ phía sau thì không cần lo lắng, chỉ có điều đầu tiên là nhất định phải kiêng áp tiêu này không phải như mọi người nghĩ đơn giản như vậy, nó có rất nhiều quy này áp tiêu là trên đường bộ, vậy nên cũng có quy tắc của đường không nói đến hàng năm áp tiêu mà định thành quy tắc, nhóm người tiêu sư này đều là hán tử khí huyết dồi cần biết khắc chế được tửu sắc tài vận để tránh xa sự hấp dẫn của những thứ không như mọi người nghĩ, trên đường áp tiêu một người xen vào chuyện của người khác là hành hiệp trượng nghĩa. Nếu như có người ác ôn ăn hiếp nam/nữ, phải làm như không biết, không nghe, không nhìn, không sao trên đường bộ cũng có rất nhiều người cường bạo tâm địa ác khéo, nhất phẩm đại quan của Biện Châu cáo lão hồi hương nhờ tiêu sư bọn họ vận chuyển tài biết rằng, ba năm thanh Tri Phủ, 10 vạn bông tuyết ngân* *Tạm dịch là ba năm làm quan thanh liêm, 10 vạn bông tuyết đều giống nhau, quan lại cũng giống nói làm quan thì ai cũng tham quan Biện Châu này tạo ra là một việc lớn trọng yếu, ý nghĩa lấy tiêu cục lớn nhất Biện Châu, Bạch Thỉ, cưỡi ngựa hay bắn cung đều thông vào bia mà đầu mũi tên trắng bệch, tỏ rõ mũi tên phát ra vô cùng chính xác và mạnh một phương diện khác lý giải, tiêu cục này bảo tiêu* an toàn như thế nào.*bảo tiêu bảo vệ đồ vật Biện Châu vốn là Vân quốc kinh đô, có ngũ đại tiêu trong vận tiêu, tiêu sư đều là những người hảo thủ* bậc hổ tàng long, nhân tài tầng tầng lớp lớp xuất đại tiêu cục này là Bạch Thỉ, Tam Liên, Diệm Chú, Tương Thước, Tỉnh tiếp lấy cổ đại ngũ tên, trong đó Bạch Thỉ là lớn nhân của tiêu cục này họ Sở, gọi là Sở Thiên thần uy mãnh, xa xa nhìn thấy đã sợ hãi, quan trọng hơn là hắn ra tay đủ ác độc.*hảo thủ thân thủ giỏi Lần này tiêu nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, quan trọng là đều là trân bảo khó kiếm lại đi đường bộ nên khó tránh lọt vào tầm mắt của kẻ đầu áp tiêu là Sở Hàn Hiền, con trai độc nhất của tiêu chủ Sở Thiên dù không thừa kế phụ thân một thân khí khái, mẫu thân đoan trang thanh tú, cũng là phong lưu phóng khoáng võ nghệ cao lai, việc trên dưới tiêu cục đều sẽ do hắn xử cái hắn thiếu là kinh nghiệm giang hồ, lần này áp tiêu vừa vặn cho hắn học hỏi sợ ái tử của mình áp tiêu chưa tới nơi mà đã xảy ra chuyện, Sở Thiên Hào cấp cho Sở Hàn Hiền một người tiêu sư có kinh nghiệm giang hồ phong phú trợ này gọi là Mạc Bắc, năm nay đã hơn ba mươi nhà ba người con lớn đều là tiêu sư của Bạch đối với Sở gia trung thành tận tâm, được Sở Thiên Hào tín nhiệm cùng trọng thấy đã sắp vào tới thành, Mạc Bắc đứng ở một bên nhịn không được nói với thiếu chủ trước mặt "Thiếu chủ, sau đó vào thành là có một số chỗ và một số chuyện cần phải nên tránh, ngài có thể phải nhớ rõ một số quy củ." "Nga?" Sở Hàn Hiền một bên không cho là đúng nói "Có quy củ gì? " "Lúc trước đi bằng đường thủy, tiêu sư cũng không thể cách xa thuyền thì tự nhiên cũng không có băn khoăn gì, nhưng lần này đi đường bộ, thiếu chủ cũng nên cẩn thận, có vài loại khách điếm chúng ta không được đi." "Vài loại như thế nào?" Sở Hàn Hiền hưng trí được thông tri là Mạc Bắc kinh nghiệm giang hồ phong phú, lúc trước khi đi phụ thân hắn cũng căn dặn đối với Mạc Bắc lãnh giáo vài phần."Một...là không ở tại điếm mới mở, hai là không ở chổ điếm đã đổi chủ, ba là không ở chổ điếm không được yên tỉnh." Thấy mặt Sở Hàn Hiền lộ vẻ nghi hoặc, Mạc Bắc kiên nhẫn giải thích "Điếm mới mở chúng ta không biết nội tình, đến ở cũng chỉ có nguy đã đổi chủ cũng vậy, hai loại này là dễ dàng xảy ra sự cố nhất! Loại thứ ba là điếm không được yên tỉnh, dù sao tửu sắc dễ dàng làm hỏng việc vì có rất nhiều khách điếm đều là thanh lâu hợp mở, cũng dễ dàng gặp địch nhân mai phục." "Mạc đại ca nói rất phải." Sở Hàn Hiền trong lòng bội điều này đều là do kinh nghiệm hành tẩu giang hồ nhiều năm, bảo tiêu hộ tiêu mà có trách Sở Thiên Hào nhường Mạc Bắc đi áp tiêu cùng với mình."Vậy nếu lữ quán đã hiểu biết rồi thì không cần lo lắng có phải không?" "Cũng không hẳn vậy, tóm lại trước khi vào điếm phải chú ý ba người khác người không, khác gió và có món ngon tuyệt vời." Mạc Bắc quay lại thúc dục mọi người đi nhanh rồi qua sang thiếu chủ nhà mình giải thích." Cái gọi là khác người chính là trong đi có người khả nghi, khác gió chính là điểm khả nghi của khách điếm, món ngon tuyệt vời chính là điểm khả nghi của món ăn ở dưới có, cho dù nằm ngủ cũng không được để vũ khí rời khỏi ta một đường đến đây đều xa lạ hết cho nên thỉnh thiếu chủ chú ý một chút." "Mạc đại ca quả là người có kiến thức rộng rãi, lần áp tiêu này ta cũng đi theo Mạc đại ca học được nhiều thứ." Sở Hàn Hiền ôm quyền nói."Nào có, thiếu chủ trời sinh thông minh, võ nghệ cao cường, lại khiêm tốn cẩn thận, tương lai có thể làm nên chính là kinh nghiệm mà ta có thể dạy rất ít." Mạc Bắc cuống quít ôm quyền nói."Ha ha, cái này còn do Mạc đại ca sau này có chịu tiếp tục làm việc cho Sở gia ta hay không." Sở Hàn Hiền mỉm cũng sắp chưởng quản cả Bạch Thỉ tiêu cục, cũng là lúc mời lòng người, mà Mạc Bắc này tất nhiên là trợ thủ đắt gần cửa thành, xa xa nghe được một trận đánh nhau, cũng thấy được mấy bộ mặt héo rút thôn dã thô bỉ, mặt lộ vẻ hèn sắc đuổi theo một nữ nhân đơn độ yếu Hàn Hiền là người đọc sách thánh hiền, há có thể chịu được loại chuyện thường xảy ra này, vén lên tay áo định xông về phía trước thì bị Mạc Bắc một phen giữ lại."Thiếu chủ, chuyến áp tiêu này của chúng ta không thể xảy ra sai lầm! Nơi đây gần cửa thành, cô nương kia chạy vài bước nữa liền vào được thành sẽ có quan lại thủ thành, không có việc gì rồi." "Mạc đại ca..." Sở Hàn Hiền còn muốn phản bác lại, bị con mắt của Mạc Bắc bảo ngưng trọng đường này Mạc Bắc nói qua không biết bao nhiêu lần không thể xen vào việc của người khác, nhất là loại chuyện ở trước lần áp tiêu này bị lỡ, bọn hắn ai cũng gánh vác không là...!Sở Hàn Hiền nhìn chằm chằm nữ tử đang chạy trốn mất dạng kia có chút không đành lòng chỉ mong nữ tử này mau mau chạy nhanh nữa, tiếp tục kiên trì một chút vào bên trong người định không bằng trời kia dưới chân lảo đảo, té ngã trên mặt đất, phía sau là mấy cái đại hán đáng khinh, bắt được nàng kia liền lôi chân tha đi tuyệt không thương hương tiếc ngọc...!Nàng kia gian nan ngẩn đầu vừa vặn cùng Sở Hàn Hiền đối Hàn Hiền thở cứng lại, hắn từ trước đến giờ chưa thấy qua nữ tử nào đẹp đến rằng hiện tại còn thân chật vật, hơn nữa khóc đến khuôn mặt hoa lê đái vũ, nhưng da thịt tinh tế tỉ mỉ bóng mặt gầy nhỏ, mi mục* như vẽ, quả thực là xuân hoa, nhất là hai tròng mắt rưng rưng, chỉ cần liếc mắt một cái, tim liền thình thịch nhảy dựng lên.*mi mục lông mày, mắt Sở Hàn Hiền nhịn không được nữa, một cái thả người nhảy đi ra Bắc ở một bên sửng sốt không nghĩ ra biến cố tay trống rỗng, không giữ được thiếu chủ của mình, thầm nghĩ không tốt! Có thể hắn nhiều năm áp tải, kinh nghiệm phong phú, tự biết chỗ loạn không nên sợ đầu căn dặn mọi người "Không thể hành động thiếu suy nghĩ, không thể rời tiêu vật nữa bước!" Mọi người tuân mệnh, rút ba thước Cương Đao ra khỏi vỏ đề phòng, nhìn chằm chằm đám người Bắc trong lòng thầm cầu nguyện, Sở Hàn Hiền là gặp phải ác nhân bình thường, mau giải quyết được mới an nghệ của Sở Hàn Hiền là do Sở Thiên Hào truyền lại, mấy chiêu lên xuống liền đem đám cường đạo có tâm ý gây rối nữ tử kia tháo thấp giọng giải thích ý đồ đến và thân phận của đó hỏi tình huống của nữ tử kia, mới biết nàng tên Lưu Thụ thân nàng mất từ đi theo ông nội mà sống. Hiện tại ông nội bị kẻ ác dùng đòn hiểm đánh chết nên lưu lạc đầu đường xó chợ không nhà để Hàn Hiền nhíu bây giờ đem Lưu Thụ Doanh bỏ lại, chỉ sợ đám ác bá kia sẽ quay trở lại, cho nên dẫn nàng đi gặp Mạc Bắc."Mạc đại ca, Lưu cô nương không nhà để đem nàng bỏ lại chỉ sợ sống không đúng, không bằng mang theo ta đã tới cửa thành, giao hàng hóa sẽ không có việc gì." "Thiếu chủ...!như vậy không tốt đâu!" Mạc Bắc kéo Sở Hàn Hiền qua một bên nói "Nữ tử này nghiêng nước nghiêng thành, xinh đẹp không giống người trên thế gian, nhất định không phải người thường sinh nói của nàng sơ hở chồng chất càng không thể môn đi ra bên ngoài là phải cực kỳ cẩn thận, chúng ta không rõ nàng có ý đồ gì." "Mạc đại ca, ngươi đối với con người phòng bị quá tử này tay trói gà không chặt, hơn nữa ta đã thử nàng rồi, nàng không có một chút võ ta thân là nam nhi nên trừ bạo giúp kể yếu, không thể nhìn một nữ tử yếu đuối như nàng lưu lạc đầu đường mà bỏ mặc." Sở Hàn Hiền cảm thấy Mạc Bắc chuyện bé xé ra Bắc thấy dung mạo, thần sắc của nữ tử này cũng không giống người không thuận theo ý của thiếu chủ, chỉ sợ bọn họ phải ở bên ngoài cửa thành mà trì hoãn, đành phải nói "Tốt lắm, mọi người nhanh đi! Chúng ta nắm chắc thời gian vào thành, không cần tìm nơi nghỉ nhanh suốt đêm đem hàng hóa giao cho ông chủ rồi tính tiếp." Sở Hàn Hiền biết đây là nhượng bộ lớn nhất của Mạc Bắc, quay người sang đối với Lưu Thụ Doanh nói "Lưu cô nương, thật sự có lỗi! Bởi vì chúng ta có chuyện quan trọng nên làm phiền ngươi phải mệt mỏi đi theo chúng xong việc, chúng ta lại mang ngươi đi nghỉ ngơi được không?" "Sở công tử đối với ta có ân cứu mạng, ta làm sao lại chọn tam lấy tứ, đa tạ Sở công tử còn không kịp không chê, gọi ta Thụ Doanh liền hảo."Lưu Thụ Doanh âm thanh dịu dàng êm tai, so với ba tháng trước kia còn thoải mái hơn, làm cho một đám hán tử xung quanh không tự giác đỏ mặt."Cũng tốt! Thụ Doanh không cần gọi ta công tên ta Hàn Hiền là được." Sở Hàn Hiền quay đầu lại nhìn thoáng qua Mạc Bắc đã không kiên nhẫn nói "Nhanh chóng lên đường." Mạc Bắc một đường đều quan sát Lưu Thụ như thế nào cũng cảm thấy không bình cử chỉ tao nhã, cách nói năng lưu loát, giơ tay nhấc chân đều toát ra một cổ khí hồn nhiên, thiên thành quý nữa lấy tướng mạo của nàng, tuyệt đối xứng với bốn chữ "quốc sắc thiên hương." Không đến một chút, Sở Hàn Hiền đối với vị này bắt đầu ái mộ, bắt đầu hối hận vì đã lưu lại một nữ tử không rõ lai lịch.......................................................Mại dô mại do ~~~ ╮╯3╰╭╮╯3╰╭ P/S Ta chỉ là kẻ tạc ngang.
Thể loại Kiếm hiệp , Bách Hợp , Cổ Đại - Truyện Quỷ Y Thập Tam của tác giả Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt kể về Lăng Giáng Hồng là thiếu cung chủ Minh Phượng cung. Mẫu thân của nàng là một phữ nữ có đảm lược có thủ đoạn, tàn... nhẫn cùng lãnh khốcNàng cũng được dạy dỗ giống hệt như thế, học theo lời mẫu thân, không thể tin tưởng bất kì người mười tuổi, nàng vô tình gặp một cô bé ngốc bẩm sinh, bị người ăn hiếp, thế nên đột nhiên nghĩ nuôi một người làm sủng vật cũng không tệ, thế nên đem cô bé kia mà ngờ cô bé như thiểu năng kia, tưởng chừng hoàn toàn vô hại, thế mà trưởng thành lại trở nên thông minh, mà nhan sắc cũng ngày càng nở rộ, trên nên xuất khi mẫu thân Sở Phi sinh nàng thì qua đời, mà nàng cũng bị bệnh ngốc, phụ thân càng không muốn nhận nàng. Mọi người đều gọi nàng là Si nhi, sống tại chuồng ngựa và ăn chung thức ăn với yêu thích truyện bách hợp, bạn không nên bỏ qua Tổng Tài Cùng Tổng Giám Ôn Nhu Của Mình hoặc Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng phi.... !
It was said that the Needle of GuiMen, an ancient medical heritage, was miraculous. It could bring the dying back to life and manipulate people as puppets, too. Everyone was eager for it. However, it had early disappeared, and no one was able to find its trace. But when the hearsay had almost faded away from people's memory, a treacherous serial murder case surprisingly involved the Needle of GuiMen and the mysterious sect behind it. Things went much fuzzier. The mantis stalked the cicada, unaware of the oriole behind. So, who on earth was the true killer?
Tay Lăng Giáng Hồng căng thẳng, nắm đau tay nhỏ của Sở nghi hoặc nhìn Lăng Giáng Hồng, cũng không dám biết vì sao, nàng rất sợ Thương Trưng Vũ."Vâng! Sáng mai bắt đầu, Dịch Mộng liền phụ trách dạy nàng đọc sách trong thư phòng, chỉ cần nàng thích cũng có thể cho nàng học lấy." Lăng Giáng Hồng quay đầu phân phó, nàng đương nhiên biết Thương Trưng Vũ có chủ ý Phi là chỗ để kiếm giờ phát hiện mỹ mạo của nàng, đồng thời dưới cơ duyên hảo hợp nàng lại rất ngu dại, Thương Trưng Vũ không lợi dụng triệt để mới là Trưng Vũ nghe xong lời nói của Lăng Giáng Hồng, vừa lòng gật đầu "Được rồi, ta đi nghỉ nhỏ nhặt này cũng không phải vội vả như ở bồi Phi nhi nhiều hơn mấy ngày nữa đi." "Vâng, cám ơn mẫu thân!" Lăng Giáng Hồng khí trong phòng cũng không như lúc nãy hòa hợp vui cả mọi người nghe thấy Thương Trưng Vũ cần vun trồng Sở Phi, nói ra nhiều môn như vậy, nhưng chỉ riêng võ công lại không đề cập nói, không có nghĩa là không hiểu được Thương Trưng Vũ có tâm tư Lăng Giáng Hồng không có lấy một câu phản đối, liền thuận theo ý của Thương Trưng Vũ, cũng làm cho Dịch Mộng và Dịch Mai chấn lại, Lăng Giáng Hồng đối với lời nói của Thương Trưng Vũ từ trước đến nay đều là nói gì nghe nấy, là các nàng sai khi đã nghĩ Sở Phi không giống như thật, ai cũng đồng Giáng Hồng tiếp tục sủng ái Sở Phi, cũng không có đem nàng làm ngoại khó nghe một tí, Sở Phi chính là sủng vật Thương Trưng Vũ đưa cho Lăng Giáng Hồng làm một thú vui tiêu khiển khi rảnh rỗi, mà sủng vật này vẫn là vô hại. Bây giờ Sở Phi tỉnh lại rồi, không hề ngu dại, nếu không có tuyệt thế dung mạo này, sợ là đã bị Lăng Giáng Hồng không chút khách khí vứt Trưng Vũ sau khi trở về phòng, Lăng Giáng Hồng ôm lấy Sở Phi nói "Ngày mai sẽ cho Dịch Mộng mang ngươi đi đọc nay thừa dịp thời tiết tốt, lại không có việc gì, ta mang ngươi đi kỵ mã cưỡi ngựa.Ta cũng rất lâu rồi chưa gặp tiểu Vũ..." "Tiểu Vũ..." Sở Phi cũng nhếch môi, nở nụ cười."Thật thông minh!" Dịch Mai nhịn không được khen ngợi, "Những điều chúng ta nói qua, chỉ cần nói một lần, nàng liền đều nhớ rõ." "Vậy sao?" Lăng Giáng Hồng nhìn thoáng qua Dịch Mai, lại nhìn chằm chằm Sở Phi nói, "Phi nhi có thể luôn luôn là Phi nhi của ta hay không đây?" Một tiếng thở dài khó có thể nghe được truyền vào trong tai của Sở ôm cổ Lăng Giáng Hồng, ở trên má Lăng Giáng Hồng hôn một cái, cười khanh Giáng Hồng đỏ mặt, ôm Sở Phi không nói một tiếng đi ra khỏi cửa Mộng cùng Dịch Mai nhìn nhau một cái, hai người đều có chút tâm tư, chính là hi vọng thời gian Sở Phi còn ở Minh Phượng cung là vô ưu vô Phi đi theo Lăng Giáng Hồng ra ngoài chơi một cần nàng chỉ chuyện gì hay vật gì, Lăng Giáng Hồng liền giải thích cho nàng nghe, sau đó Sở Phi sẽ theo trí nhớ lặp lại một lần, làm Lăng Giáng Hồng không thể không kinh ngạc vì Sở Phi tiến bộ thần một ngày trôi qua, thế nhưng Sở Phi đã nhận biết được rất nhiều đồ vật khác nhau, nói cũng càng nói càng nhiều, thậm chí đã có thể nói những câu đơn Phi chơi đùa tuy rằng mệt, nhưng vì đã rất nhiều ngày không được gặp Lăng Giáng Hồng, luyến tiếc đi nghỉ Giáng Hồng nhìn nàng lộ ra vẻ mặt đáng thương, tha thiết mong chờ nhìn chằm chằm mình, bất đắc dĩ vỗ cái trán nàng một chút "Đêm nay muốn cùng ta ngủ sao?" Sở Phi lập tức nhếch môi cười sáng lạn, miệng không ngừng nói "Giáng Hồng...!Giáng Hồng..." Lăng Giáng Hồng sờ mũi Sở Phi "Ngươi biết kêu Dịch Mai các nàng là tỷ tỷ, ta kêu ngươi gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ngươi chết sống cũng không chịu.".Truyện Teen Hay"Giáng Hồng...!Giáng Hồng..." "..." Lăng Giáng Hồng ôm thân mình nho nhỏ của Sở Phi nằm ở trên giường, đem mền gắt gao che phủ lấy hai Phi sợ lạnh, chăn đệm của nàng luôn so với người khác dày hơn một tại cả người cuộn thành hình một con tôm, rúc vào trong lòng Lăng Giáng nhỏ bé đặt lên eo Lăng Giáng Hồng, đầu đặt tại trong ngực Lăng Giáng Hồng, ngủ được rất thở phả vào trên người Lăng Giáng Hồng, khóe miệng còn hiện lên nụ cười ngọt Giáng Hồng cảm thụ được độ ấm thân hình nho nhỏ của Sở Phi truyền ngón tay đẩy ra tóc dính tại hai bên trán của nàng, hơi thở dài một tiếng "Phi nhi..." Ở lại Minh Phượng cung mấy ngày, tự mình dạy Sở Phi đọc sách viết lúc đi, Sở Phi đã có thể đọc ra một câu thơ ngắn, làm cho Lăng Giáng Hồng có chút vui sướng, dặn Sở Phi thật cố gắng, lần sau trở về sẽ kiểm tra nàng, sau đó liền theo Thương Trưng Vũ rời Giáng Hồng vừa đi không xa, lại nghe thấy phía sau truyền lại tiếng vó ngựa quen thuộc, ghìm ngựa nhìn lại, không ngờ là tiểu Vũ chạy theo."Ai cởi bỏ dây cương của tiểu Vũ?" Thương Trưng Vũ cau mày hỏi."Tất nhiên là Phi nhất định là muốn cho tiểu Vũ đi theo ta." Lăng Giáng Hồng gợi lên khóe miệng, sờ sờ lông bờm xinh đẹp của tiểu Vũ, "Vẫn là cưỡi tiểu Vũ xuất môn thoải mái! Phi nhi cũng thật sự là tri kỷ." Thương Trưng Vũ cũng không nói gì nữa, sử dụng lên tọa kỵ của mình muốn tiếp tục Giáng Hồng cũng không nguyện đuổi tiểu Vũ trở về, liền thừa lúc, lập tức đổi thành tiểu Vũ, một đường đi theo Thương Trưng Vũ ly Phi thập phần cố gắng đọc sách, tiến bộ cũng thần rỗi, Dịch Mai hưng trí cũng sẽ dạy nàng một ít thi từ, Sở Phi rất thực dụng tâm mà mắt đã gần một tháng trôi Phi ngậm bút, lười biếng nằm ở trên bàn, nghĩ đến ước định cùng Huyền Minh, đêm nay có thể đi gặp hắn...!"Cung Ngũ âm, thương, giác, trưng, vũ, còn đây là hình thái âm luật cơ bản...!Mà cung, thương, giác, biến chuỷ, trưng, vũ, lấy cung làm thất âm, trong đó lấy khởi điểm là một tiếng làm thang âm, có thể hình thành một loại lấy cung thanh làm thang âm khởi điểm điệu gọi là Cung, tức là cung điệu, mà mặt khác các thanh là việc chính người lại gọi là "Điều", như thương điều, giác điều đợi, gọi chung làm Cung điệu..." Dịch Mộng lưng Sở Phi cho nàng giải thích âm luật, vừa quay đầu, liền phát hiện Sở Phi lại ngẩn người cắn cán bút, phải bất đắc dĩ nói, "Phi nhi, muội là da khỉ a! Mới học chưa bao lâu, mà bắt đầu học thuật lười nhác." Sở Phi ha ha cười "Dịch Mộng tỷ tỷ, muội đang nghe." Dịch Mộng lắc đầu, nàng cũng không tin, Sở Phi vừa gặp phải khóa âm luật liền có bộ dạng tâm không cam, lòng không nguyện này "Âm nhạc cũng có nhã tục chi ta sau này tiếp tục nói tường nay tỷ muốn dạy muội Thập nhị luật...!Phi nhi!" Sở Phi lại ngẩn người...!"Muội rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?" Dịch Mộng giơ cuốn sách trong tay nhẹ nhàng vỗ đầu của Sở Phi, ánh mắt khiển trách."Dịch Mộng tỷ tỷ, tên của cung chủ là Thương Trưng Vũ...!Có phải hay không...!Cũng là cùng âm luật có quan hệ?" Sở Phi ngẩng đầu nhìn Dịch Mộng hỏi."Hô...!muội thật là đang nghe a..." Dịch Mộng nhìn chung quanh liếc mắt một cái, mới nói, "Phi nhi, ở trong Minh Phượng cung, tên của cung chủ là không thể tùy tiện mà gọi." Thương Trưng Vũ tên, là cung chủ tiền nhiệm cả hôn sự của Thương Trưng Vũ, cũng là cung chủ tiền nhiệm tự mình an Trưng Vũ, ba chữ này, quả thật đều cùng âm luật có quan hệ...!"Nha..." Sở Phi phờ phạc lên tiếng."Phi nhi...!Tỷ biết muội không thích cung chủ, cho nên không muốn học âm là trong Minh Phượng cung, mỗi người đều thông thạo âm luật...!Muội không thể cứ như vậy riêng biệt a! Huống chi, thiếu cung chủ cũng là cao thủ âm luật nha!" Dịch Mộng xoay người vuốt đỉnh đầu của Sở Phi, đầu nhỏ này của nàng muốn như thế nào mới hiểu."Giáng Hồng?" Sở Phi nhãn tình sáng lên."Đúng nha!" Dịch Mộng Tâm cười trộm, biết rằng nói tên thiếu cung chủ, Sở Phi nhất định sẽ hưng trí, "Tốt lắm, nếu tiếp tục trì hoản khóa hôm nay liền giảng không xong...!Luật, chỉ dùng để đến phương pháp hoà luật theo thứ tự từ thấp đến cao là Hoàng Chung, đại lữ, rất đám, giáp loại, cô tắm, trọng Lữ, nhuy tân, Lâm chung, di thì, nam Lữ, vô bắn, ứng chung...!Thập nhị luật lại chia làm hai loại âm và dương, sáu loại số lẻ luật gọi chung là dương luật, sáu loại số chẳn luật gọi chung là âm lẻ luật gọi là Luật, số chẵn luật gọi là Lữ, thập nhị luật lại tên gọi tắt là Luật lữ...!Phi nhi, tỷ mới vừa nói Thập nhị luật như thế nào?" Dịch Mộng cố ý thử Sở lần thấy Sở Phi một bộ dạng này, đã cảm thấy Sở Phi không có dụng tâm mà nghe."Hoàng Chung, đại lữ, rất đám, giáp loại, cô tắm, trọng Lữ, nhuy tân..." Không ngờ Sở Phi lại nói không sai một chữ, ngay cả sau khi Dịch Mộng không tin và tiếp tục kiểm tra bài học mấy ngày trước cũng là một chút sai lầm cũng không Mộng không nghĩ tới, tuy Sở Phi ngày xưa ngu dại, nhưng một khi đã biến thành thường nhân thậm chí có được dị năng xem qua nghe được sẽ không đồng thông minh như vậy, lại rất đơn thuần, về sau ở trong Minh Phượng cung, không biết được rằng là phúc hay họa...!Ban đêm, Sở Phi lại thừa dịp mọi người không chuẩn bị, chạy vào chuồng Minh quả nhiên đã đợi ở nơi này. "Phi nhi..." Huyền Minh thấy Sở Phi đã linh động rất nhiều, trong lòng vui vẻ."Huyền Minh!" Sở Phi cũng gọi."Không lớn không nhỏ!" Huyền Minh nghiêm mặt, "Kêu sư phụ!" "Sư phụ..." Sở Phi ngọt ngào kêu một đã nhiều ngày nhớ đến Huyền Minh, trừ bỏ Lăng Giáng Hồng cùng bốn tỳ nữ, Huyền Minh cũng là người có ơn tái tạo Phi sau khi học bài trong sách thì hiểu được, đầu viên ngói trích thủy chi ân, làm suối tuôn tương báo.giống câu uống nước nhớ nguồn "Như vậy mới tốt!" Huyền Minh buồn cười vuốt đầu Sở Phi, "Mới một tháng không thấy, tiến bộ mau như vậy..." Huyền Minh thấy Sở Phi nói chuyện không lắp bắp như ban đầu, là càng ngày càng có thứ tự, vì thế lại hỏi, "Có thể bắt đầu đọc sách không?" "Vâng." Sở Phi gật đầu."Vậy cũng tốt! Hôm nay ta sẽ bắt đầu giảng dạy y thuật cho con nhận thức cao, ta sẽ lại truyền thụ võ công cho con." Huyền Minh từ trong lòng ngực lấy ra một quyển sách, giao cho Sở Phi, "Đây là Quỷ Y môn chí bảo, Quỷ môn bộ tuyệt học, thậm chí là kỳ môn dị thuật của Quỷ Y môn, đều ở bên trong khi con cầm có thể dụng tâm mà thể học được cảnh giới gì, cũng vẫn là phải xem chính cho cẩn thận, đừng làm cho bất kỳ ai có thể lấy đi..." "Con biết rồi..." Sở Phi đem Quỷ môn hạ cất kỹ, nguyên bản là muốn nhìn thử nhưng tùy tiện lật thử vài tờ, đều là ký tự phiền phức nhìn không hiểu, ánh mắt lượn vòng vòng, cũng từ bỏ, ngẩng đầu chuyên tâm nghe Huyền Minh nói."Phi nhi, Quỷ Y môn của chúng ta mặc dù thiên về dùng vu thuật, Thập Tam châm của quỷ môn thực tế là một phương pháp châm cứu đặc thù, nói là y quỷ đó là dọa người, động lòng người có ba hồn bảy vía, vị trí huyệt vị chúng ta hạ châm là ba hồn bảy quỷ y môn là y thuật không phải tự nhiên mà bố trí, môn hạ đệ tử mỗi người đều đọc sách pháp chữa bệnh chữa thương tầm thường cũng phải tinh biết Minh Phượng cung có một lượng lớn sách thuốc, ta không cùng con giảng những thứ nhỏ nhặt này, khi rảnh ngươi có thể tự mình đi xem, nếu có cái gì không hiểu, mới đến hỏi là nhớ lấy đừng cho bất kỳ ai phát hiện..." Huyền Minh trịnh trọng rõ ràng dặn dò Sở Phi."Phi nhi đã nhớ kỹ..." Tác giả nói ra suy nghĩ của mình thiên tài cũng cần tự học thành tài a...!= =.
quỷ y thập tam